エピソード

  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep22 Vội Vàng - Xuân Diệu
    2025/03/28

    Vội vàng

    Xuân Diệu

    Tôi muốn tắt nắng đi
    Cho màu đừng nhạt mất;
    Tôi muốn buộc gió lại
    Cho hương đừng bay đi.

    Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
    Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
    Này đây lá của cành tơ phơ phất;
    Của yến anh này đây khúc tình si;
    Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
    Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
    Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
    Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
    Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

    Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
    Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
    Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
    Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
    Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
    Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
    Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
    Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
    Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
    Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt....
    Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
    Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
    Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
    Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
    Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

    Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
    Ta muốn ôm
    Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
    Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
    Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
    Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
    Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
    Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
    Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
    - Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

    続きを読む 一部表示
    2 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep21 Quả trứng và lòng đỏ - Xuân Diệu
    2025/03/26

    Quả trứng và lòng đỏ

    Xuân Diệu

    Có em, nên mới là anh;
    Có em, anh mới hai mình giàu thêm.
    Thêm mình, vì có thêm em;
    Mình thêm em nữa, cho nên thật mình.
    Em là hoa thắm lá xanh,
    Anh như đất ủ muốn thành mùa xuân;
    Mang em trong dạ như mầm,
    Ngày đi suy nghĩ, đêm nằm mến thương.
    Thời gian hoá sợi tơ trường,
    Vì em quay sợi, anh vương vấn hoài.
    - Anh như quả trứng tươi ngời,
    Em là lòng đỏ bồi hồi của anh!


    8-1960

    続きを読む 一部表示
    1 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep20 - Âm thầm - Hàn Mặc Tử
    2025/03/24

    Âm thầm

    Hàn Mặc Tử

    Từ gió xuân đi, gió hạ về,
    Anh thường gởi gắm mối tình quê,
    Bên em mỗi lúc trên đường cái,
    Hóng mát cho lòng được thoả thuê...
    Em có ngờ đâu trong những đêm,
    Trăng ngà giãi bóng mặt hồ êm,
    Anh đi thơ thẩn như ngây dại,
    Hứng lấy hương nồng trong áo em...
    Bên khóm thuỳ dương em thướt tha,
    Bên này bờ liễu anh trông qua,
    Say mơ, vướng phải mùi hương ướp,
    Yêu cái môi hường chẳng nói ra...
    Độ ấy xuân về em lớn lên,
    Thấy anh em đã biết làm duyên,
    Nhưng thời gian vẫn trôi đi mãi,
    Yêu dấu lòng anh ôm hận riêng...

    続きを読む 一部表示
    1 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep19 - Quả Dưa - Hàn Mặc Tử
    2025/03/24

    Quả Dưa - Hàn Mặc Tử


    Ánh nắng lao xao trên đọt tre
    Gió nam như lửa bốc tư bề
    Môi khô chưa nếm mùi son phấn
    Khao khát, trời ơi, bụm nước khe.
    Lơ đãng mắt nhìn đến vạt dưa
    Quả dưa xinh xắn buổi ban trưa
    Chán chường hóng mát nằm phơi bụng
    Ai thấy lúc nào mà chẳng ưa.
    Ta liền ngắt đi rồi bóc xem
    Má hồng ưng ửng lại răng đen,
    Đã nhìn tận mặt còn chi nữa
    Ta vội kề môi cắn kẻo thèm.
    Ánh nắng lao xao trên đọt tre
    Tiếng ca lanh lảnh trong vườn me
    Tiếng ca im bặt. Rồi thấp thoáng
    Vạt áo màu nâu hiện trước hè.
    Mùi hương đi trước nàng theo sau
    Đến chỗ vạt dưa, bỗng nghẹn ngào
    Hổn hển nấc lên từng tiếng một.
    Quả dưa ai hát. Quả dưa đâu.

    続きを読む 一部表示
    1 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep18 Yêu - Dại Khờ
    2025/03/16

    Yêu


    Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
    Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?
    Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:
    Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

    Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
    Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
    Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
    - Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

    Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
    Những người si theo dõi dấu chân yêu;
    Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
    Và tình ái là sợi dây vấn vít
    Yêu, là chết ở trong lòng một ít.


    Dại khờ


    Người ta khổ vì thương không phải cách,
    Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.
    Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,
    Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

    Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!
    Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.
    Vì thả lòng không kìm chế dây cương,
    Người ta khổ vì lui không được nữa.

    Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
    Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;
    Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,
    Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.

    Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
    Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
    Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
    Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.

    Xuân Diệu

    続きを読む 一部表示
    2 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep17 Tương Tư - Hàn Mặc Tử
    2025/03/15

    Gió xuân đi khỏi bao giờ,
    Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng.
    Hỏi mình, mình có nhớ nhung,
    Bao la non nước một vùng nước non.
    Quen nhau từ thuở đào non,
    Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi!
    Hương thơm bay mất đi rồi,
    Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương.
    Chiêm bao thấy mặt chán chường,
    Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu!
    Sao trong giai tiết mà sầu,
    Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho?

    Mở miệng không ra, những nghẹn ngào,
    Tương tư sầu ấy cực làm sao!
    Nghe chim anh võ kêu buồn đáp,
    Thấy bóng đông quân tới biếng chào.
    Đứng sững ngoài hiên mà tưởng tượng…
    Ngồi thừ trước án để chiêm bao.
    Mặc cho hoa rụng bay tơi tả,
    Lẩm bẩm: “Em ơi, khổ thế nào”!

    続きを読む 一部表示
    1 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep16 Dâu Da Xoan
    2024/05/10

    Dâu Da Xoan - Bế Kiến Quốc


    Dâu da xoan đứng phố hàng Ngang

    Đứng dạn dĩ giữa bụi đường náo nhiệt

    Giữa Ray-băng Sen-kô A-di-đat...

    Mấy ai nhìn ai biết dâu da xoan


    Người quản lý biểu dương nền kinh tế thị trường

    Người tiêu thụ hài lòng muốn mua gì cũng có

    Tôi, người làm thơ đi ngang nơi phố chợ

    Thương và lo cho em dâu da xoan...


    Mùa xoan vần, trời đất bắt đầu xuân

    Mùa cây cối rủ nhau vào lễ hội

    Biết bao nỗi vu vơ rồi con người cần tới

    Dẫu có tiền không ai bán mà mua


    Nhưng sớm nay tôi chợt đứng sững sờ

    Phố hàng Ngang dâu da xoan nở trắng

    Và mưa rơi thật dịu dàng, êm lặng

    Cho một người nào đó ngạc nhiên hoa...


    (2-1992)


    Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.

    続きを読む 一部表示
    1 分
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep15 Chưa biết yêu
    2024/05/10

    Chưa biết yêu - Hàn Mặc Tử

    Em như trái đào tơ

    Đôi mắt còn ngây thơ

    Chưa biết say tình ái

    Đuổi trăng em nô đùa

    Em là Nàng Ly tao

    Khúc hát đường thấp cao

    Chen lẫn trong cành lá

    Khiến lòng ai dạt dào

    Em là nước ngọc tuyền

    Trôi lại chốn Đào Nguyên

    Để khách cao phẩm giá

    Rửa tan vết tình duyên

    Em là bóng trăng thinh

    Hình ảnh gái đồng trinh

    Mới có mười năm tuổi

    Biết chi đến ái tình.


    Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.

    続きを読む 一部表示
    1 分